PHAN DŨNG
(Vietkiemhiep) -
“Hoa đầu mùa bao giờ cũng đẹp
Nắng đầu mùa bao giờ cũng say
Mối tình đầu giờ nào cũng vậy
Rất đậm đà mà cũng rất đắng cay”.
Vẫn biết tình đầu là sâu đậm, vẫn biết khi đã từng yêu một người thì sẽ mãi không quên, vậy mà sao khi đọc Tiếu Ngạo Giang Hồ, được chứng kiến cuộc tình tay ba của Nhạc Linh San-Lệnh Hồ Xung-Nhậm Doanh Doanh tôi vẫn rất khó khăn để có thể thông cảm cho LHX (Lệnh Hồ Xung).
Lệnh Hồ Xung yêu ai? Câu trả lời này liệu ai có thể trả lời một cách chính xác được. Người đọc nhiều khi cảm thấy vô cùng khó chịu khi LHX đã có Doanh Doanh bên cạnh mà mỗi khi thấy Nhạc Linh San là tâm thần lại mê mẩn. Có thể thông cảm cho anh không, đứa bé mồ côi cha mẹ được sư phụ sư mẫu đưa về nuôi dưỡng khi mới 12 tuổi. Ở đó chàng gặp cô tiểu sư muội xinh đẹp, hai người bên nhau suốt thời thơ ấu, quãng đời đẹp nhất của cả hai. Lớn lên, đứa bé ấy yêu tiểu sư muội, tiểu sư muội cũng gắn bó, yêu thương hắn. Đã bao giờ cô bé ấy yêu đại sư ca của mình chưa? Chỉ có cô bé ấy là trả lời được câu hỏi ấy.
Rồi bi kịch của họ cũng đã tới , ngày định mệnh của phái Thanh Thành, của Nhạc Bất Quần và của Mộc Cao Phong, họ tranh giành một thứ không thuộc về mình: Tịch tà kiếm phổ. Nhưng cả ba người không thể ngờ sự tranh đoạt của họ trên giang hồ, hệ quả mà họ để lại lại là một mối tình bi kịch đến như thế, bất hạnh đến như thế! Vẫn ước sao Linh San đừng tới Phúc Kiến, đừng gặp Lâm Bình Chi để rồi xảy ra cái ngày nàng ruồng bỏ Lệnh Hồ Xung. Suốt cả chiều dài tác phẩm Tiếu Ngạo giang hồ, hình ảnh khiến tôi xốn xang nhất là chi tiết Nhạc Linh San bỏ Lệnh Hồ Xung lại một mình trên đỉnh Ngọc Nữ, nàng đi xuống núi vừa đi vừa hát bài dân ca Phúc Kiến “Chị em lên núi hái chè”- Và tôi biết đó là bước ngoặt đánh dấu cho một hành trình thống khổ của người thiếu hiệp lãng tử đáng thương ấy.
Cái ngày Nhạc Linh San chết dưới mũi kiếm của Lâm Bình Chi, nàng có hối tiếc không? Vũ Đức Sao Biển nói nàng hối tiếc, nhưng tôi không nghĩ vậy “Khi yêu đừng bao giờ nói hai chữ hối tiếc”. Tình yêu mà NLS dành cho LBC mới là tình yêu thật sự, là tình đầu của nàng. Còn tình cảm mà NLS dành cho LHX thì chưa phải là tình yêu, nó chỉ là tình cảm bất chợt của người thiếu nữ đối với người con trai đã bên mình suốt thời thơ ấu.
Có thể trách Nhạc Linh San nhưng sao vẫn nghẹn lòng khi chứng kiến cái chết của nàng, khi LHX và Doanh Doanh quay lại Hoa Sơn, người đọc cảm thấy thương tiếc cho những giờ phút đẹp mà cả hai đã có. Hai đứa trẻ quấn quýt bên sư phụ, sư mẫu, bên người sư phụ tuy nghiêm khắc mà yêu thương hai đứa, chưa bị danh vọng giang hồ làm mờ mắt. Nhưng không thể quay lại ngày xưa, cuộc đời khiến tất cả thay đổi.
Có trách được Lệnh Hồ Xung không, riêng tôi thì không dám trách.
“Đem người yêu đến nhà người yêu cũ
Vào một buổi mưa ban trưa
Mảnh hồn ta như chia thành hai nửa
Nửa ướt bây giờ và nửa ngày xưa”.
Còn LHX, chàng yêu ai thật sự? Rất may cuối tác phẩm ta đã tìm ra được, người mà chàng yêu thương là Nhậm Doanh Doanh, tình đầu có thể đẹp nhưng tình cuối lại là tình vĩnh cửu. Cuối cùng thì LHX đã tìm được người con gái xứng đáng với mình. LHX luôn luôn là nhân vật của Kim Dung được yêu mến thứ nhì (sau Kiều Phong), bởi tuy bên ngoài chàng là một tên miệng trơn như bôi mỡ, cái tính ngang tàng, không nghiêm túc nhưng hành động của chàng anh hùng hơn tất cả những anh hùng khác, quang minh chính đại hơn tất cả, không van xin, không quỵ luỵ, có thể bị oan, có thể biết sẽ bị chê cười nhưng chưa bao giờ chàng làm những việc hổ thẹn với lương tâm mình. Chàng được yêu thích là vì thế! Doanh Doanh quá hoàn hảo, quá thông minh, quá tinh tế nên đã giữ được báu vật của mình, một viên ngọc trong đá mà Thánh Cô đã tìm ra được dưới thân xác của một tên lãng tử bệnh tật, ốm yếu và rách nát giữa rừng trúc thành Lạc Dương. Cái chi tiết cảm động nhất của TNGH mà tôi được đọc không phải là hình ảnh cái chết của Nhạc Linh San, của người sư mẫu bất hạnh mà là hình ảnh LHX và NDD ở trong động, bị Tả Lãnh Thiền và Lâm Bình Chi hãm hại. Khi cả hai lạc nhau, LHX vừa khóc lóc, vừa kêu gào gọi tên Doanh Doanh để tìm nàng, một người như chàng mà lúc ấy đã sẵn sàng giết hết tất cả những người trong động để tìm cho được người con gái ấy.
Giấc mơ mà LHX tỉnh dậy sau giấc ngủ dài là hình ảnh Thánh Cô cầm xâu ếch nướng vừa cười vừa bảo với chàng “Ngươi quên ta rồi phải không?”… mãi mãi LHX không quên được Doanh Doanh, bởi họ cuối cùng cũng được bên nhau để cất cao khúc ca Tiếu Ngạo- khúc ca đẹp nhất.
0 nhận xét: