Tuy nhiên, do những tác phẩm kiếm hiệp của ông từ lâu đã quá nổi tiếng và đã đi sâu vào trí nhớ, tiềm thức của các fan kiếm hiệp, nên nhiều người bày tỏ sự không đồng tình, không thích những thay đổi này. Thậm chí cho rằng những thay đổi này chẳng làm cho tác phẩm hay hơn mà chỉ chứng tỏ Kim Dung đã già, có fan còn nói Kim Dung bị ảnh hưởng của các nhà biên kịch phim ảnh nên sửa vào tác phẩm của mình (cũng có lý, điển hình là cho Mai Siêu Phong và Đông Tà yêu nhau, hay nhân vật Dương Khang và Mục Niệm Từ...), không còn phong cách oai hùng như thủa trai trẻ nữa. Chúng tôi cũng đồng ý như vậy.
1. Mai Siêu Phong từng là 1 a hoàn (sau khi cha mẹ mất, chú của cô không đủ khả năng nuôi dạy cô và phải bán cô cho nhà họ Giang (hoặc họ Tưởng - Nguyên bản là JIANG) rất giàu có. Ở tuổi 12, Mai Siêu Phong đã hơi bị... đẹp và ông chủ nhà họ Giang rất khoái cô. Một hôm Mai Siêu Phong đang giặt quần áo thì lão dê già họ Giang tiến đến gần định sàm sỡ rờ vào ngực. Cô đẩy lão ra xa, xà phòng trên tay cô dính đầy bộ râu của lão. Mai Siêu Phong thấy thế bật cười khúc khích. Giang phu nhân - một mụ già đanh đá - nghĩ rằng cô đang quyến rũ chồng mình. Mụ ta đánh, mắng, thậm chí còn định móc mắt cô. Lúc đó Hoàng Dược Sư đi qua, dạy cho mụ một bài học và chuộc giải thoát Mai Siêu Phong . Cô trở thành đệ tử thứ 3 của lão Tà.
2. Ðại đệ tử của Hoàng Dược Sư là Khúc Linh Phong lúc đó 30 tuổi, góa vợ. Cô NGốc cũng đã được sinh ra. Là đại đệ tử Khúc thường đảm trách việc dạy văn võ cho những sư đệ sư muội.
3. Khi Mai Siêu Phong lớn lên, cô xinh đẹp như 1 nàng tiên. Hoàng Dược Sư (chưa lấy vợ - còn trai tơ mơn mởn), Khúc Linh Phong và Trần Huyền Phong đều bị đốn đẹp, hạ gục bởi nhan sắc của cô. Khúc Linh Phong giấu kín những cảm xúc vì Khúc vừa góa vợ và không muốn nghĩ về ái tình yêu đương thêm nữa.
Bên cạnh đó, ông ta phát hiện ra rằng Hoàng Dược Sư thầm yêu Mai Siêu Phong, Hoàng Dược Sư cảm thấy buồn phiền vì những cảm xúc đó. Có một bài thơ nào đó của Âu Dương Tu, một chính khách thời Tống cũng nói đến cảm giác khó xử khi yêu một người không thể với tới. Hoàng Dược Sư viết bài thơ đó vài lần, vô tình và gián tiếp thổ lộ cảm xúc của Hoàng cho Khúc Linh Phong .
4. Khi đó Trần Huyền Phong đã bắt đầu có mối quan hệ hủ hóa với Mai Siêu Phong, Khúc Linh Phong phát hiện, ông ta giao đấu với họ Trần, Trần Huyền Phong bị đánh bại. Khúc Linh Phong rất tức giận bởi ông ta cảm thấy Trần và Mai đã phản bội sư phụ. Mai đã từng 1 lần thề rằng sẽ ở bên sư phụ trọn đời dù bất cứ điều gì xảy ra. (Con gái nói có là không). Khi Hoàng Dược Sư biết lý do của trận giao đấu, lão nổi giận với Khúc, đánh gãy chân ông ta và đuổi Khúc và Cô Ngốc đi. Khúc và Cô Ngốc rời khỏi đảo Ðào Hoa. Hoàng Dược Sư quá sĩ diện nên đã đổ lỗi hết cho Khúc Linh Phong. Và từ đó Hoàng Dược Sư phớt lờ Mai và Trần, không truyền thụ thêm bất cứ thứ gì cho họ.
Vào một thời điểm nào đó, Hoàng rời khỏi đảo Ðào Hoa, vài tháng sau lão ta quay về với người vợ mới cưới (mẹ của Hoàng Dung). Hoàng phu nhân thậm chí còn trẻ hơn Mai Siêu Phong vài tháng tuổi.
Một lần trong một ngày lễ truyền thống của người Trung Quốc, Hoàng hơi quá chén, lão lầu bầu: "Ai dám bảo Hoàng mỗ yêu nữ đệ tử của mình? Linh Phong chỉ nói xàm! Giờ hắn đang ở đâu? Ta tha thứ cho hắn. Nói với hắn quay về đây!".
Khi Trần Huyền Phong nghe thấy điều này, Trần và Mai vô cùng lo lắng rất sợ Khúc trở về. Họ quyết định ăn cắp quyển hạ Cửu Âm Chân Kinh và rời khỏi đảo Ðào Hoa.
5. Châu Bá Thông quyết định tìm 1 chỗ để cất giấu quyển hạ Cửu Âm, gặp Hoàng Dược Sư và Hoàng phu nhân. Vẫn trò lừa như trong phiên bản 2, nhưng Chu Bá Thông nhìn thấy ánh mắt gian giảo của Hoàng Dược Sư và không phá hủy quyển sách. Ðiều này xảy ra khi Thất Quái đang tìm kiếm Quách Tĩnh và Lý Bình.
6. Trần và Mai ăn cắp Cửu Âm phần hạ và luyện tập nó, nhà họ Giang - gia đình đã mua Mai Siêu Phong, là những nạn nhân đầu tiên của phương pháp luyện công tàn bạo. Ðể mạnh hơn, họ còn luyện những môn võ công như Ðồng Thi Thiết Thi tức Thây Sắt, Xác Ðồng (điều này bây giờ được họ nói trực tiếp, chứ không gián tiếp như trong phiên bản trước).
7. Khi Trần và Mai bỏ trốn, Hoàng Dược Sư rất buồn chán thất vọng. Lục Thừa Phong và Vũ Nhãn Phong khuyên sư phụ của mình đừng nên quá đau buồn, do không cẩn trọng trong việc dùng từ ngữ, họ làm Hoàng Dược Sư nổi giận, lão đánh gãy chân họ và đuổi họ đi. Phùng Mạc Phong thấy không công bằng và nói ra, Hoàng Dược Sư cũng cho thành độc cước đại hiệp cho đủ bộ và đuổi đi. (Trong bản cũ nói Ðông Tà cắt gân chân cho què hết cả đám thay vì là đánh gãy chân như trong bản mới)
8. Lục Thừa Phong muốn bắt Trần và Mai, ông ta mời hơn 10 cao thủ để vây bắt họ, trong đó có Kha Tịch Tà, anh (hay là em - từ chữ "brother") của Kha Trấn Ác. Kha Tịch Tà viết 1 bức thư cho Kha Trấn Ác, rủ ông ta tham gia. Tuy nhiên lúc đó Thất Quái đang bận tìm kiếm mẹ con Quách Tĩnh. Kha Trấn Ác yên tâm rằng có nhiều cao thủ như vậy em mình sẽ an toàn. Hai năm sau trong cuộc chạm trán đầu tiên với Trần và Mai, họ Kha mới biết em mình đã "liệt oanh ngã xuống, khắp đơn vị tiếc thương..."
9. Hoàng Dược Sư thường thở dài buồn bã, khi các đệ tử hỏi thì lão trả lời: "Ta không giận các ngươi, ta chỉ giận chính ta và Trời già kia".
10. Trần và Mai đã thoát khỏi sự truy lùng của Lục Thừa Phong, giết được vài người (có cả Kha Tịch Tà) nhưng cũng bị trọng thương. Mai sớm phát hiện ra Toàn Chân Thất Tử đang đi theo mình.
11. Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng được sửa thành Ðào Hoa Lạc Anh Chưởng.
12. Ðề cập đến Tiêu/Kiều Phong 2 lần. Lần 1 về Hàng Long Thập Bát chưởng: Tiêu Phong và Hư Trúc đã có công cải biến môn võ công này, làm nó trở nên mạnh mẽ, tinh thuần, đơn giản hơn. Lần 2 là do Hoàng Dung, khi nàng gặp 3 trưởng lão Cái Bang, nàng đề cập đến uy dũng của Tiêu Phong trong các trận loạn chiến ở Tụ Hiền Trang và Thiếu Lâm Tự.
13. Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, Tồi Tâm Chưởng, Bách Xà Tiên (trong bản cũ là Ðộc Long Tiên) không phải do Hoàng Thường nghĩ ra mà đó là của những kẻ thủ của ông ta. Ông ta nghiên cứu võ công của kẻ thù và viết ra sách, kèm theo là những cách để chống lại các tuyệt kỹ tàn bạo đó. Trần và Mai chỉ luyện những môn võ của kẻ thù của Hoàng Thường vì chúng không đòi hỏi nội công thượng thừa của Ðạo Gia.
14. Quách Tĩnh học cả 2 phần Cửu Âm. Bản sao Cửu Âm phần hạ được Hoàng Dược Sư lấy lại khi lão gặp Mai và Lục ở Quy Vân Trang.
15. Quách Tĩnh và Hoàng Dung bảo vệ Thanh Châu. Bởi Kim Dung viết trong phần bình luận rằng Quách Tĩnh tiếp tục bảo vệ Tương Dương trong Thần Ðiêu Hiệp Lữ. Ngay khi Quách, Hoàng sang Mông Cổ gặp Thành Cát Tư Hãn, viên tướng giữ thành Thanh Châu lập tức đầu hàng.
16. Người đặt tên cho Dương Quá là Hoàng Dung, khi còn rất bé, Dương Quá đã là đệ tử của Quách Hoàng. Quách Hoàng mời Mục Niệm Từ (trong bản lộn xộn nào đó hình như cô này còn có tên là Tần Nam Cầm, có con hỏa điểu mổ mù mắt Lý Mạc Thu) đến sống ở Ðào Hoa đảo. Tuy nhiên Mục Niệm Từ cảm thấy tủi thân khi nhìn thấy họ quá hạnh phúc, cô nói với Quách Hoàng rằng sẽ quay trở lại đảo Ðào Hoa khi nào Dương Quá đủ lớn để học võ công.
17. Ông nội của Hoàng Dược Sư là 1 mệnh quan dưới triều Tống Cao Tông. Ông nhiều lần kiến nghị về sự vô tội của Nhạc Phi. Vì thế ông bị giáng cấp, nhưng ông vẫn tiếp tục kiến nghị và kêu gọi mọi người cùng nhau bảo vệ Nhạc Phi. Cuối cùng ông bị bắt và bị xử trảm vì tội khích động dân chúng làm loạn. Gia đình ông bị đày đến Vân Nam. Hoàng Dược Sư lớn lên ở đó.
Lão học cả văn và võ. Văn thì học dưới sự dạy dỗ của cha, còn võ thì không thấy đề cập trong truyện. Khi lớn lên, lão cho rằng gia đình mình đã sai và thường tranh cãi với cha về cái gọi là trung hiếu với hoàng thượng. Trái với ước muốn của cha, lão không tham dự 1 cuộc thi ở tỉnh và sau đó cha của lão đã quyết định từ con. Hoàng Dược Sư lang bạt khắp nới từ đó, lão thường viết những bài thơ, đoạn văn nổi loạn lên tường của các trường học. Triều đình cử nhiều người đi bắt Hoàng nhưng vô ích. Lão được người đời gọi là anh hùng tà giáo, sau đó dần trở thành Ðông Tà.
18. Cảnh giới Tam Hoa Tụ Ðỉnh (3 Flowers Assembling Palms) của phái Toàn Chân giờ được sửa thành Treading Frost And Breaking Ice Palms (Ðạp Tuyết Phá Băng Chưởng???)
19. Thêm nhiều thông tin về sư phụ của Cừu Thiên Nhận: Thượng Quan Kiếm Nam.
0 nhận xét: